“Xin lỗi nhé, nhà Yến Yến bọn tôi không kết bạn với học dốt.”
Chưa đợi Cố Yến Yến trả lời, Phong An An đã thay cô từ chối luôn.
“Lớp trưởng bọn tôi kém chỗ nào?” Cậu “trọng tài nhỏ” cũng ưỡn ngực ra bênh: “Lớp trưởng bọn tôi cao ráo đẹp trai, gia thế cũng thuộc hàng khủng, học… học hành dĩ nhiên cũng chẳng tệ.”
“Chính cậu nói còn thiếu tự tin thì ai tin nổi?” Phong An An không nhịn được chọc.
“Bạn Cố Yến Yến, được chứ?” Lớp trưởng nhìn Yến Yến với ánh mắt đặc biệt thành khẩn, hoàn toàn không còn vẻ ngạo mạn ban nãy.
Cố Yến Yến đang đứng sau lưng Phong An An nên tầm nhìn bị che quá nửa, vừa hay không trông thấy mặt lớp trưởng.
“Bạn bè chi cho phiền. Như bạn kia nói đấy: người ta vừa đẹp vừa giàu, bọn tôi có với tới cũng không nổi.”