“...Hả?” Lâm Tiểu Mộng chớp chớp mắt.
“Lúc ăn tối, chính miệng Thần Nam nói với tôi: cậu ấy vừa gặp đã thích cô.” Tô Chính Huyền chăm chú quan sát từng biểu cảm trên mặt Lâm Tiểu Mộng.
Hừ, đồ b**n th** đó! Hắn muốn lợi dụng mình! Cô tuyệt đối không để âm mưu của hắn thành công!
“Không phải đâu, Tô tiên sinh, tôi căn bản không phải kiểu người Cố Thần Nam thích!” Lâm Tiểu Mộng siết chặt nắm đấm, nghiêm túc giải thích: “Hắn chỉ muốn lợi dụng tôi thôi!”
“Lợi dụng cô?”
Ánh mắt của Tô Chính Huyền khiến Lâm Tiểu Mộng lúng túng vô cùng: đường đường tam thiếu nhà họ Cố, còn cô chỉ là một cô hầu nhỏ—tam thiếu lợi dụng cô á? Nghe có sai sai không? Cô có gì để hắn lợi dụng chứ?
Nhưng sự thật đúng là vậy! Chính miệng Cố Thần Nam nói với cô cơ mà!
“Anh tin lời tôi không?” Lâm Tiểu Mộng ôm chút hy vọng hỏi.
Tô Chính Huyền khựng một chút, nhưng vẫn dịu dàng nói: “Tôi tin cô.”
Lâm Tiểu Mộng xẹp luôn khí thế: “Tôi biết là anh không tin đâu. Nói thật, ngay cả bản thân tôi còn khó tin…”